Ảnh Bỏ Điện Thoại Tao Xuống
Chiếc điện thoại, vật bất ly thân, bỗng trở nên nặng nề trong tay Khánh. Màn hình sáng rực phản chiếu khuôn mặt mệt mỏi của cậu, những dòng tin nhắn chưa đọc, những cuộc gọi nhỡ, tất cả như những sợi dây vô hình trói chặt cậu vào một thế giới ảo. Cậu thở dài, một tiếng thở dài nặng trĩu sự mệt mỏi và bức bối, rồi buông thõng chiếc điện thoại xuống bàn. Âm thanh nhỏ xíu, nhưng lại vang lên trong lòng cậu như một lời tuyên bố giải thoát.
"Tao bỏ điện thoại tao xuống." Cậu thì thầm, như tự nhủ với bản thân. Những ngày qua, cậu bị cuốn vào vòng xoáy của mạng xã hội, của những thông tin cập nhật liên tục, của những cuộc tranh luận vô bổ. Mỗi lần cầm điện thoại lên, cậu lại cảm thấy bản thân bị bào mòn, năng lượng dần cạn kiệt. Cậu muốn kết nối, nhưng lại cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết. Sự tương tác ảo tưởng không lấp đầy được khoảng trống trong lòng, ngược lại còn khiến nó trở nên rộng lớn hơn.
Khánh nhìn quanh căn phòng nhỏ, ánh chiều tà nhuộm vàng những bức tường cũ kỹ. Bên ngoài, tiếng chim hót véo von, tiếng gió thổi xào xạc qua tán cây. Những âm thanh ấy, những âm thanh của cuộc sống thực, bỗng trở nên rõ ràng và gần gũi hơn bao giờ hết. Cậu chợt nhận ra mình đã bỏ lỡ bao nhiêu điều đẹp đẽ xung quanh chỉ vì mải mê với thế giới ảo.
Việc bỏ điện thoại xuống không phải là một hành động dễ dàng. Cảm giác lo lắng, bồn chồn, như thể bỏ quên một phần quan trọng của bản thân, ập đến. Tay cậu run run, muốn với lấy chiếc điện thoại, muốn kiểm tra xem có tin nhắn mới nào không, muốn cập nhật những gì đang diễn ra trên mạng xã hội. Nhưng cậu cố gắng kìm nén. Cậu muốn cho bản thân một khoảng không gian tĩnh lặng, để lắng nghe chính mình.
Khánh đứng dậy, đi ra ban công. Gió nhẹ nhàng thổi vào mặt, mang theo mùi đất ẩm và hương hoa sữa. Cậu nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Cảm giác bình yên lạ thường lan tỏa khắp cơ thể. Trong khoảnh khắc ấy, cậu cảm thấy tự do. Tự do khỏi sự ràng buộc của những thông báo, những lời bình luận, những áp lực vô hình của thế giới ảo. Cậu đã bỏ điện thoại xuống, và cậu bắt đầu nghe thấy tiếng nói của chính mình, tiếng nói mà bấy lâu nay đã bị át đi bởi những âm thanh hỗn loạn của thế giới kỹ thuật số. Đây là sự khởi đầu của một sự thay đổi, một sự trở về với chính mình.