Hình Ảnh Mưa Buồn Nhớ Người Yêu
Mưa rơi tí tách trên mái tôn, hòa cùng tiếng gió rít nhẹ bên cửa sổ, vẽ nên bức tranh ảm đạm của chiều thu. Cái lạnh se sắt len lỏi vào từng ngóc ngách căn phòng, giống như nỗi nhớ đang âm ỉ gặm nhấm trái tim tôi. Nhìn những hạt mưa tuôn xuống, tôi lại thấy mình như chìm trong một dòng chảy buồn tênh, không lối thoát.
Hình ảnh mưa luôn gắn liền với những kỷ niệm về em, người yêu cũ. Tôi nhớ như in chiều hôm ấy, chúng ta cùng nhau đứng dưới mái hiên nhỏ, chờ cơn mưa ngớt. Em nép sát vào tôi, mái tóc đen nhánh ướt sũng, đôi mắt long lanh phản chiếu ánh đèn đường mờ ảo. Mùi hương dịu nhẹ của nước hoa em thoang thoảng trong gió, hòa quyện với mùi đất ướt, tạo nên một mùi hương chỉ riêng chúng ta mới có. Chúng ta trò chuyện, cười đùa, bàn luận về những dự định tương lai, về một ngôi nhà nhỏ, về những đứa trẻ… Mưa lúc đó như một người bạn chứng kiến, lặng lẽ làm nền cho hạnh phúc giản đơn của chúng ta.
Giờ đây, mưa vẫn rơi, nhưng thiếu vắng tiếng cười của em. Mỗi giọt mưa như một giọt lệ rơi xuống lòng tôi, nhắc nhở tôi về sự mất mát, về khoảng trống em để lại. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, dòng nước cứ chảy mãi, không ngừng nghỉ, giống như dòng suy nghĩ không hồi kết trong đầu tôi. Mưa làm mờ nhạt cảnh vật, như thể xóa nhòa đi những ký ức đẹp đẽ mà chúng ta cùng nhau tạo nên.
Hình ảnh mưa ngoài kia cứ như một tấm gương phản chiếu tâm trạng của tôi lúc này. Buồn, cô đơn và trống trải. Mỗi tiếng sấm, mỗi cơn gió mạnh đều làm tôi giật mình, như thể em đang gọi tên tôi từ một thế giới khác. Tôi thèm được nghe giọng nói ngọt ngào của em, thèm được cảm nhận hơi ấm từ bàn tay em, thèm được nhìn thấy nụ cười tươi tắn của em… Nhưng tất cả chỉ là những điều xa vời.
Cơn mưa vẫn chưa dứt, màn đêm càng lúc càng buông xuống, bao trùm lấy căn phòng nhỏ bé của tôi trong màn đen kịt. Tôi thở dài, nhấp một ngụm cà phê đắng, vị đắng ấy giống như nỗi buồn đang ngự trị trong lòng tôi. Hình ảnh mưa buồn, nhớ người yêu… một khung cảnh cứ mãi lặp lại, cứ mãi ám ảnh tôi trong những ngày tháng cô đơn này. Biết đến bao giờ, cơn mưa này mới tạnh, và trái tim tôi mới thôi đau nhói?