Khoá Áo Khoác Bị Kẹt
Chiếc áo khoác dạ ấm áp, món quà sinh nhật của mẹ, giờ đây lại trở thành nguồn cơn bực mình của tôi. Khoá áo, cái khoá kim loại sáng bóng thường ngày, giờ đây lại lì lợm trêu ngươi, cứng ngắc như thể đang phản kháng. Tôi giật mạnh, rồi nhẹ nhàng thử lần lượt, nhưng chiếc khoá vẫn kiên quyết ở nguyên vị trí, khư khư giữ chặt hai mảnh vải lại với nhau.
Buổi sáng bận rộn, tôi đã vội vàng khoác áo ra ngoài, không để ý đến tiếng kêu khẽ bất thường từ chiếc khoá. Giờ đây, đứng giữa gió lạnh thấu xương, tôi càng thêm tức tối. Tay tôi run run vì rét, cố gắng xoay, đẩy, kéo chiếc khoá, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích. Thậm chí, một tiếng “cạch” nhỏ nghe như tiếng gãy xương khiến tôi rùng mình, và càng thêm lo lắng chiếc khoá sẽ hoàn toàn hỏng.
Tôi nghĩ đến những phương pháp dân gian được mách bảo trên mạng: dùng xà phòng, dùng bơ, hay thậm chí là dùng dầu ăn. Nhưng trong tình huống khẩn cấp này, tôi chẳng có thứ nào trong túi. Chỉ có chiếc khăn len mỏng manh và đôi bàn tay tê cóng. Tôi tự trách mình đã quá bất cẩn, đã không thường xuyên kiểm tra và bảo dưỡng chiếc áo khoác thân yêu.
Sự việc càng trở nên nghiêm trọng khi tôi nhận ra mình đã trễ giờ họp. Những cuộc gọi liên tiếp từ đồng nghiệp càng khiến tôi thêm căng thẳng. Tôi nhìn chiếc áo khoác, chiếc khoá cứng đầu, và cảm thấy như cả thế giới đang sụp đổ. Đây không chỉ là một chiếc khoá bị kẹt, mà là sự gián đoạn trong một chuỗi sự kiện quan trọng của ngày hôm nay.
Trong lúc tuyệt vọng, tôi chợt nhớ đến cửa hàng sửa chữa quần áo gần đó. Đó là một giải pháp khả thi, mặc dù nó có nghĩa là tôi sẽ càng trễ hơn nữa. Nhưng ít ra, hy vọng sửa chữa chiếc áo khoác, giải quyết được vấn đề chiếc khoá cứng đầu vẫn còn đó. Tôi nhanh chóng chạy đến cửa hàng, hy vọng người thợ lành nghề có thể giúp tôi thoát khỏi tình huống khó xử này, và hy vọng chiếc áo khoác yêu quý của mẹ sẽ được cứu chữa kịp thời. Cuộc chạy đua với thời gian và chiếc khoá áo khoác cứng đầu vẫn chưa kết thúc.