Bài Hát Trên Tàu Hỏa
Con tàu hỏa rít lên tiếng còi, một âm thanh dài, trầm, như tiếng thở dài của một gã khổng lồ đang bắt đầu hành trình. Bên trong toa xe, không khí ngập tràn mùi gỗ cũ kỹ pha lẫn hương cà phê nhàn nhạt. Ánh nắng chiều xiên qua cửa sổ, nhuốm vàng những gương mặt người lạ đang say sưa ngắm cảnh. Và giữa không gian yên tĩnh ấy, một bài hát vang lên, nhỏ nhẹ nhưng đủ để chạm đến trái tim mỗi người.
Đó là một bài hát không lời, chỉ là giai điệu du dương được một cô gái trẻ ngân nga. Giọng cô trong trẻo như tiếng suối chảy róc rách giữa những vạt rừng thông xanh mướt. Mỗi nốt nhạc như một giọt nước tinh khiết, nhẹ nhàng rơi xuống lòng người, cuốn theo những mảnh ký ức, những nỗi niềm riêng tư. Ai đó đang nhớ về một người yêu xa? Hay đơn giản chỉ là cảm xúc dâng trào trước vẻ đẹp của đất trời? Không ai biết, chỉ có âm nhạc là ngôn ngữ chung, kết nối những tâm hồn xa lạ trên chuyến tàu này.
Bài hát cứ thế vang lên, lúc thì du dương, lúc thì trầm bổng, hòa quyện cùng tiếng lạch cạch đều đều của bánh xe trên đường ray. Cảnh vật bên ngoài cửa sổ cứ thế trôi nhanh, những cánh đồng lúa chín vàng rực rỡ, những dãy núi trùng điệp xa xa, tất cả đều như được tô điểm thêm sắc màu bởi giai điệu kỳ diệu ấy. Những hành khách ban đầu còn lơ đãng, dần dần cũng bị cuốn hút bởi sự quyến rũ của bài hát. Một số người khẽ nhắm mắt, để cảm nhận trọn vẹn những xúc cảm mà âm nhạc mang lại. Một số khác thì lặng lẽ nhìn ra cửa sổ, để những hình ảnh ngoài kia hòa quyện cùng âm thanh, tạo nên một bức tranh sống động, đầy thơ mộng.
Khi con tàu bắt đầu chậm lại, báo hiệu sắp đến ga, bài hát cũng khép lại bằng một nốt trầm ngân dài, da diết. Sự im lặng đột ngột đến khiến người ta cảm thấy hụt hẫng, như một giấc mơ vừa kết thúc. Nhưng dư âm của bài hát vẫn còn đọng lại trong không gian, trong tâm trí mỗi người. Đó là một kỷ niệm đẹp, một khoảnh khắc khó quên trên chuyến tàu hỏa, được tô điểm bởi một bài hát không lời nhưng đầy ý nghĩa. Một bài hát đã gắn kết những tâm hồn xa lạ, làm cho hành trình trở nên ý nghĩa hơn, sâu lắng hơn. Và ai biết được, có lẽ ai đó sẽ nhớ mãi về bài hát ấy, về chuyến tàu hỏa và những người lạ trên hành trình.